Bài văn tả bố “đánh bại con Hổ” của học sinh tiểu học gây bão mạng, nhưng đoạn cuối mới thực sự giật gân

Dân tình cười bò khi đọc xong bài văn này vì cú “bẻ lái” không khác gì đường đua F1.

Nếu có một điều gì đó mà giáo viên trên toàn thế giới đều phải công nhận, thì đó chính là học sinh có khả năng sáng tạo vô biên. Có khi chỉ với một cây bút và một tờ giấy, các bạn nhỏ cũng có thể vẽ nên cả một thế giới kỳ diệu.

Mới đây, netizen thi nhau đào lại bài văn tả bố của một em học sinh tiểu học viết vào năm 2021. Dù bài văn này đã có “tuổi đời” lên đến 4 năm, nhưng mỗi khi đọc lại dân tình vẫn cười không ngậm được mồm vì độ chân thật nhưng cũng đầy tính “cà khịa” của nó.

Toàn bộ bài văn như sau: “Bố Tiến của em năm nay 33 tuổi. Bố em là người đàn ông mạnh mẽ nhất, dũng cảm nhất. Bố em có thể bơi qua con sông rộng sông rộng lớn nhất, trèo lên đỉnh núi cao nhất, giết chết con hổ hung dữ nhất… Nhưng bố em không có thời gian để làm những việc đó, vì Bố còn bận rửa bát, trông em. Hết”.

Bài văn tả bố

Bài văn tả bố đang gây bão mạng

Bài văn mở đầu vô cùng hoành tráng khi mô tả người bố 33 tuổi với những phẩm chất siêu phàm: mạnh mẽ nhất, dũng cảm nhất, có thể bơi qua sông lớn, leo lên đỉnh núi cao, thậm chí hạ gục cả hổ dữ. Nghe qua cứ tưởng bố em là siêu anh hùng nào đó bước ra từ phim hành động cơ!

Nhưng plot twist đã ập đến như một cú lật xe kinh điển. Em học sinh này khẳng định bố mình không có thời gian thực hiện những kỳ tích trên, vì còn bận… rửa bát và trông em. Một cú chốt hạ đầy “xát muối” khiến cộng đồng mạng không khỏi đồng cảm với những ông bố, khi hình tượng oai phong trên phim ảnh lại bị đời thực “quật” không trượt phát nào.

Netizen cười bò khi đọc xong bài văn này, vì cú “bẻ lái” không khác gì đường đua F1:

– Bố mình cũng từng là chiến thần, cho đến khi mẹ tôi giao nhiệm vụ phơi quần áo,

– Nghe đồn ngày xưa bố tôi cũng có thể nhấc bổng cả một tảng đá… nhưng bây giờ chỉ có thể nhấc bổng tôi để đặt lên xe đạp.

– Từ huyền thoại võ lâm thành huyền thoại bồn rửa chén, cú twist này quá gắt

– Bố mình cũng có thể đánh bại cả đội siêu nhân, nhưng mẹ tôi chỉ cần gọi một câu là bố mình đi lau nhà ngay.

– Đọc bài của em học sinh này mà mình đi hết từ cảm xúc này đến cảm xúc khác. Một bài văn hội tụ đủ buồn vui lẫn lộn luôn ấy.

Có thể nói, những bài văn của học sinh tiểu học luôn chứa đựng sự hồn nhiên và góc nhìn cực kỳ “đời”. Không cần ngôn từ hoa mỹ hay những triết lý cao siêu, chỉ bằng một cú twist đơn giản, em nhỏ này đã khiến cả MXH phải bật cười.

Vậy mới thấy, bố không cần bay lượn hay đánh nhau với hổ mới trở thành người hùng. Đôi khi, chỉ cần không trốn khi mẹ gọi đi phơi quần áo đã là một sự dũng cảm rồi.